Theo thông lệ, ngày cuối năm thường là thời điểm chúng ta ngồi lại tổng kết một năm vừa qua, suy nghĩ về tương lai của một hay vài năm sau nữa. Mình cũng không ngoại lệ.
Năm ngoái mình làm việc này vào những ngày cuối năm âm lịch, trước tết, thời điểm mà mọi người đều đang nghỉ ngơi thư giãn sau một năm lao động cần cù. Mở lại bài viết năm trước đọc lại giọng văn và những tâm tư cách đây một năm, mình cảm thấy vui vì suy nghĩ của mình hiện tại cũng không khác nhiều, tư duy của mình đã bắt đầu ổn định, không có sự bay nhảy loạn xạ như thuở 20+ nữa.
Năm trước thì mình cảm thấy cuộc đời vốn là một chuỗi các hành động được tích luỹ qua ngày, tháng và những biến cố của cuộc đời thì xảy ra bất ngờ, chỉ cần chúng ta vẫn theo đuổi kim chỉ nam - thứ dẫn dắt cuộc đời ta đi đúng hướng dù có chuyện gì xảy ra đi nữa - thì mọi chuyện rồi cũng sẽ đâu vào đấy. Mà quả thực, cái năm 2021 này quá nhiều biến động. Thực ra trước khi dịch bệnh xảy ra kinh hoàng trên đất Việt và khiến cuộc sống của chúng ta lao đao, riêng trong gia đình mình đã trải qua một vài biến cố khiến cho mọi người ai nấy đều đau buồn. Nhưng rồi giờ đây, chúng mình phải học cách chấp nhận rằng nó đã xảy ra, và tìm cách sống tiếp một cuộc đời tốt đẹp hơn, chứ không vì những biến cố ấy mà thui chột đi ý chí sống của mọi người.
Năm nay mình đón tuổi mới cùng lúc mở ra một chương mới trong cuộc đời mình, là bắt đầu cuộc sống của một người có gia đình. Mình kết hôn ở tuổi không phải là sớm, nhưng cũng không quá muộn. Thời điểm này là đúng lúc mình đã nhận ra nhiều bài học, là lúc mình có khả năng định hướng cuộc đời, có kiến thức về quản lý tiền bạc và nhận thức được nhiều điều cần thiết cho cuộc sống gia đình. Mình lại cảm thấy như vậy là may mắn, khi kết hôn ở tuổi 32. Nhiều người đã có một cuộc sống tự chủ, thành công ở tuổi 30, đã có những đứa con và họ đang ở một chương khác với mình. Đôi khi mình nhìn quanh và cảm thấy cuộc đời mình dịch chuyển khá chậm nếu so với những người cùng độ tuổi, chuyện gì mình cũng đi sau, đến sau người khác và nhận ra bài học cũng chậm nốt. Nhưng rồi điều mà mình nhận ra sau hết, và quan trọng nhất chính là “không bao giờ là quá muộn”.
It’s never too late.
Ở những năm hai mươi, mình luôn cảm thấy mình đi sau người khác, nhìn thấy thành công của người khác mà choáng ngợp. Sau khi choáng ngợp thì mình lại cảm thấy bản thân tệ hại và cái ý nghĩ “muộn rồi, chậm mất rồi” càng kéo mình dừng lại, không muốn dấn thân làm gì cả. Chỉ vì nghĩ rằng “bây giờ làm gì cũng chậm, cũng thua người khác thôi” khiến cho mình cứ quẩn quanh với những thành tựu cũ, dậm chân tại đó và không tiến lên thêm bước nào nữa.
Thật may là cuối cùng tư tưởng mình đã được khai thông, ở cái tuổi lớn hơn nhiều so với những năm 20 ngày trước. Vậy mà bây giờ, trái tim mình hừng hực và muốn dấn thân hơn bao giờ hết. Hiểu được rằng, mỗi người có một đường đua riêng, mỗi người có những cột mốc để phát triển và trưởng thành riêng, để từ đó dám làm những chuyện mà năm 20+ mình chưa bao giờ dám nghĩ.
Thực sự là mình muốn khóc khi ngồi viết những dòng này. Mình cảm động khi thấy bản thân mình tìm ra được con đường mà trước đây nó quá mờ mịt hoặc do đầu óc mình thiển cận đã không thể sáng suốt nhìn ra được. Tìm ra là một chuyện, nhưng phải quyết đi đến cùng với nó thì mới đạt kết quả. Vả lại mình cũng cảm ơn chồng mình là người đã luôn đồng hành trong từng suy nghĩ của mình, luôn động viên mình hãy dám làm những điều mà mình nghĩ rằng không thể. Cũng chính bởi sau khi kết hôn với anh, mình mới nhìn thấy được con đường của mình một cách rõ ràng hơn. Điều tuyệt vời nhất là ta có được bạn đồng hành trên mỗi con đường ta định dấn thân. Đi một mình dẫu vẫn tới đích nhưng sẽ cô đơn lắm, vì ai cũng có một phần yếu đuối bên trong, nên rất cần có nhau để nương tựa.
Năm 2021 này, thành tựu trong sự nghiệp của mình không có gì đáng kể, thậm chí mình còn cảm thấy xấu hổ với công việc mà mình đã theo đuổi hơn 4 năm này. Năm nay lại còn là một năm đầy nước mắt với dân tộc vì dịch bệnh Covid. Nhưng mình cảm thấy vô cùng biết ơn vì gia đình mình vẫn khoẻ mạnh, bình an. Mình cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì có bạn đồng hành tâm ý tương thông. Mình cảm thấy hứng khởi vì con đường sẽ đi phía trước, dù biết chắc sẽ nhiều khó khăn nhưng lại hấp dẫn mình vô cùng.
Kết lại năm 2021 với nhiều niềm biết ơn và những bài học nhận ra từ thời cuộc, mình mong mọi sự sẽ suôn sẻ hơn trong năm 2022, mà dù không suôn sẻ thì mình cũng quyết tâm vượt qua. Mình chỉ mong bản thân có ý chí mạnh mẽ hơn, tư duy kiên định hơn để thực hiện những điều mà tuổi trẻ mình đã bỏ lỡ. Và đặc biệt cảm ơn đến người bạn đồng hành và gia đình đã luôn bên mình trong những lúc tinh thần hoang mang, thiếu niềm tin vào cuộc sống.
Một lần nữa, mình để ở đây câu nói này để năm sau có động lực cố gắng hơn nữa: