Cho những ai không còn tin vào tình yêu

Viết bởi Cô Đào vào 2019-08-19
Chủ đề:

Untitled.png

Một người chị mình chơi, được mai mối quen một anh ở bên Mỹ. Anh này đã từng có vợ rất đẹp nhưng vợ chồng họ sống không được hạnh phúc và chia tay, lý do sâu xa chính là do người vợ hay nắm quyền và rất dữ dằn, anh không chịu được nên chia tay.

Khi quen người chị này, anh chưa gặp mặt lần nào mà chỉ qua hình ảnh mà người nhà của chị ở bên Mỹ đưa cho anh xem. Rút kinh nghiệm từ lần trước, anh muốn chọn vợ không quan trọng ngoại hình nữa.

Nói thì nói thế thôi nhưng rõ ràng nhìn một cô gái xinh đẹp vẫn dễ cảm mến hơn, đúng không? Vậy hãy đọc tiếp.

Thế rồi hai anh chị bắt đầu nhắn tin trò chuyện với nhau. Chị cố tình chọn những tấm hình mà mình xấu nhất gửi cho anh, chị gửi những tấm chụp đang cho gà ăn, đang chân lấm tay bùn ngoài vườn, nhìn cảnh nhà nghèo hèn… Bản thân chị không học cao, ngoại hình vừa phải không có điểm gì đặc biệt, nếu mới nhìn sẽ không ấn tượng lắm. Chị muốn cho anh biết là chị chẳng có gì cả, chị muốn anh chấp nhận cái thực tế của chị.

Khoảng chừng 3 tháng trò chuyện. Anh muốn về Việt Nam thăm chị. Anh quyết định muốn cưới chị, vì anh mê giọng nói của chị, mê những câu chuyện hài hước, mê cái tính tình dễ thương của chị, anh mê cái sự thật thà của chị, anh cảm thấy cần chị để cuộc đời anh được tươi vui hơn.

Lần cuối cùng mình nghe tin là anh sắp về Việt Nam cưới chị. Kể ra mấy người thực tế tưởng hẳn là chuyện đùa, hẳn là mình giỏi văn nên thêm thắt vô. Nhưng đó là sự thật.

Gia đình chị sống trong ngôi nhà gỗ đơn sơ dưới 1 thung lũng xa xôi ở tây nguyên. Mình đã vào đó chơi và chụp rất nhiều hình về ngôi nhà ấy (chắc có lẽ bạn nào hay theo dõi fb của mình sẽ thấy). Ở đó ko có mạng, nên muốn gọi điện, hay chat chit với nhau thì phải chạy lên cao qua lút mái nhà. Ở đó không quan tâm đến thị phi thiên hạ và những chuẩn mực xã hội mới, ở đó người ta sống rất đơn thuần.

Khi xã hội đang dần dần đề cao tính toàn vẹn của một con người, và ưa chuộng hình thức nhiều hơn, rồi những giá trị nguyên sơ căn bản sẽ bị lãng quên đi. Người ta sẽ chạy theo thời trang, làm đẹp, tình dục, xa xỉ phẩm. Người ta chạy theo những gì mà người khác đang chạy theo.

Để rồi, họ nói với nhau, tìm đâu ra tình yêu trong cái xã hội quá ư thực dụng này.

Không ai đơn giản hoá tình yêu mà luôn nghĩ phải có chút kỹ năng, phải có chút mưu mẹo, phải xinh đẹp, phải có chút tiền bạc, vật chất thì mới có được tình yêu.

Những câu chuyện như mình vừa kể thì ít ai tin.

Thật ra, trong Kinh thánh Chúa có nói câu này: phúc cho những ai không thấy mà tin.

Khi cả xã hội đều thực dụng thì niềm tin vào tình yêu của chúng ta sẽ bị lung lay, khó mà tìm được một người nào đó cũng suy nghĩ đơn giản và mưu cầu đơn giản. Cảm tưởng như một mình ta đang cô đơn đi tìm và trên con đường đó chẳng có ai.

Nhưng bạn hãy cứ tin, và hãy cứ tìm.

Có những câu chuyện đẹp, kỳ diệu, tuyệt vời như vậy đó. Kể ra cho bạn biết nó vẫn tồn tại. Đừng mưu cầu một tình yêu như xã hội định nghĩa, hãy đi tìm tình yêu mà chính bạn mong chờ. Và hãy bớt tham lam.