Mình còn nhiều thiếu sót!

Viết bởi Cô Đào vào 2021-01-26
Chủ đề:

Untitled.png

Trong hành trình “phát triển bản thân” thì có thể đa số mọi người sẽ để ý đến việc “phát triển”, và muốn làm những điều có ích để thêm vào cho bản thân, cộng vào cho bản thân, muốn bản thân được dồi dào hơn.

Mình cũng theo dõi rất nhiều blogger từ nhiều lĩnh vực khác nhau và từ đó mình cũng bắt đầu triển khai cho mình một lối sống riêng, phù hợp với bản thân mình. Thế nhưng mỗi khi mình soi chiếu lại bản thân thì mình vẫn luôn thấy mình thua kém, thiếu sót rất nhiều. Cụ thể hơn là mình thường soi chiếu bản thân với một số blogger về mảng viết lách, vì mình muốn trở thành một người viết truyền cảm hứng như vậy. Có lẽ giọng văn mình chưa đủ hay, hoặc là quan điểm của mình chưa đủ chín chắn, chưa tạo được thanh âm đồng điệu với nhiều người, hoặc là một thiếu sót gì khác mà mình chưa nhận ra.

Một người chị mà mình từng cộng tác khi chị mới khởi nghiệp đã nói rằng mình thiếu tự tin quá. Nhưng mình nghĩ có lẽ không phải. Mình chỉ là người luôn tìm thấy điều thiếu sót ở bản thân để luôn phải tìm cách khắc phục nó. Có thể điều đó ban đầu khiến cho mình trông như một kẻ thiếu tự tin, nhưng mình mong là sau một thời gian cố gắng thì phiên bản mình-của-tương-lai trông sẽ tuyệt hơn nhiều.

Cho nên, với mình, việc “phát triển bản thân” nó còn bao gồm “nhận ra thiếu sót ở bản thân” nữa. Mình chưa nhận ra mình thiếu sót ở đâu thì sẽ không thể làm cho nó phát triển. Một cái cây muốn sinh hoa kết trái thì trước tiên phải chữa cho nó không bị còi cọc, không bị thiếu chất trước.Nhìn những người xung quanh đang sinh hoa kết trái đôi khi mình cũng đầy hoang mang và lo sợ lắm chứ, mình cảm thấy bất an vì sao mình chưa được như họ, mình cảm thấy hoài nghi về năng lực của bản thân, có phải mình dở không?

Untitled.png

Nhưng rồi mình chợt nhận ra, phải tích đủ về lượng mới chuyển hoá về chất. Có lẽ mình còn nhiều thiếu sót thật và dù có chậm, trước tiên mình phải làm cho bản thân thật đủ đầy, như một cái cây khoẻ mạnh thì mới có thể đơm hoa. Rồi mình sẽ bước đi, và cũng sẽ đến được một nơi nào đó nếu mình vẫn tiếp tục bước đi, không dừng lại.

Có lẽ, nhận ra mình thiếu sót đã là bước đầu tiên đúng đắn rồi phải không các bạn?