Mình rất thích những người tế nhị

Viết bởi Cô Đào vào 2019-07-01
Chủ đề:

Untitled.png

Những người khôn ngoan thì luôn biết cách để người khác thán phục mình, yêu quý mình, đem lại sự tốt đẹp cho mình. Nhưng những người tế nhị là dù cho họ có thấy khó chịu một chút, họ vẫn sẽ mỉm cười để tạo sự thoải mái cho người khác. Cái tinh tế ý nhị của họ rất khó để thấy được, và nếu không sâu sắc sẽ khó mà nhận ra. Cần một người cũng khéo léo và tế nhị như họ thì mới có thể hiểu được.

Mình có quen một người chị nọ. Khi chị gặp mình sau mấy tháng xa cách, chị vô tư hỏi, sao dạo này em xấu hơn trước nhiều vậy, lo làm ăn quá hả, làm có nhiều tiền không mà để nhan sắc xuống dốc vậy. Chị cứ vô tư hỏi những câu đó, có lẽ chị không có ý gì đâu. Nhưng cái vô tư của chị đối với mình thật khó chịu và vô duyên, vì mình và chị không thân thiết đến mức có thể vô tư đùa cợt và quên đi.

Lại có một người chị khác, khi biết cuộc sống của mình gần đây rất bôn ba. Chị không nói mà âm thầm nhắn cho mình cái tên một nhãn hiệu dưỡng da khá tốt. Nhưng cái quan trọng hơn là cách chị nói: chị dùng thử thấy tốt lắm em ơi, nếu em thấy quan tâm đến da dẻ thì mua dùng thử nhé. Mình hiểu chị đang quan tâm đến nhan sắc của mình, chị muốn giúp mình, nhưng đó là cách của người tế nhị.

Khi còn nhỏ, nhà nghèo. Mỗi bữa đi chợ mẹ mua cho bịch chè là điều vui sướng nhất. Thế nhưng có mấy đứa bạn hàng xóm hay sang nhà mình chơi. Khi đó thì không thể nào để chúng nó nhìn mình ăn, mà nếu chia sẻ thì không đủ cho cả đôi. Thế nên mẹ mình len lén cất bịch chè vào tủ, đợi cho các bạn hàng xóm đi về thì mới đem ra cho hai chị em mình. Nhiều khi trái giờ, đợi đến tận chiều tối mới được ăn bịch chè mà mẹ mua. Đó không phải là keo kiệt. Đó là tế nhị. Nếu hoàn cảnh nhà mình lúc ấy khá hơn, biết tụi nhỏ hàng xóm hay sang chơi, thì mẹ sẽ mua cho cả đôi. Mình biết chắc điều đó, vì sau này khi nhà khá lên, khách khứa đến nhà mẹ đều đem đồ ngon đãi khách.

Cho nên càng sống, càng ngẫm nghĩ, càng trải qua nhiều chuyện, mình lại thấy quý những người tế nhị. Có thể phần thiệt sẽ thuộc về họ. Có lẽ đôi khi họ cũng mang tủi thân trong lòng, hoặc có những bất công họ phải gánh chịu, nhưng trên hết là vì niềm vui của người khác, mà họ luôn cư xử tinh tế.

Ngày nay rất nhiều câu cổ súy cho việc “hãy là chính mình”, “hãy vô tư, hồn nhiên”, nhưng nó không có nghĩa bạn phô bày những cái thô thiển mà bạn gọi nó là bản chất thật, cũng không có nghĩa bạn vô tư dến nỗi làm người khác tổn thương. Đã lỡ sống rồi, thì sống cho đẹp một chút để tiếng cho đời. Đừng vô tư quá sẽ dễ thành ích kỷ.