Cuộc nói chuyện kỳ cục ở Sài Gòn

Viết bởi Cô Đào vào 2019-06-11
Chủ đề:

Untitled.png

Một buổi chiều tan làm mình rủ 2 đứa bạn đi dạo quanh bưu điện thành phố. Buổi chiều khách du lịch thường ghé đây để gửi bưu thiếp về cho người bạn nào đó đang trông mong ở phương trời xa. Tụi mình đứng ngẩn ngơ trước những quầy bán bưu thiếp ở đường sách mà tự nhủ không biết ngày nào sẽ có dịp đi đâu đó để gửi bưu thiếp về, và không biết có ai cũng yêu bưu thiếp như tụi mình hay không.

Lang thang cũng mỏi, tụi mình ghé lại mua bánh tráng nướng vỉa hè ngồi nhâm nhi. Tình cờ có 2 anh chàng tây cũng đang đứng đó. Máu giao lưu trỗi dậy, tụi mình bắt chuyện và vừa ngồi ăn bánh tráng vừa tán dóc với 2 bạn ấy.

Hai đứa đến từ Úc, một ở Melbourne, một ở Perth, và mới qua du lịch Việt Nam lần đầu. Tụi mình hỏi cảm nhận về Việt Nam như thế nào. Cả hai đều bảo thích phía Bắc hơn, thích cái lối sống chầm chậm và văn hóa cổ điển của Hà Nội cũng như cái khí hậu ngoài ấy và sẽ quay lại miền Bắc thêm một lần nữa. Khi biết một đứa trong nhóm mình sẽ đi Úc tháng tới, một chàng liền nhiệt tình chia sẻ rất nhiều thông tin hữu ích, nào là địa lý, con người, chi phí giá cả và những chiêu lừa người yếu bóng vía. Ngồi nói chuyện thật lâu nhưng tụi mình không ai hỏi tên tuổi ai, cũng chẳng hẹn sẽ gặp lại. Trên đời có những cuộc hội ngộ kỳ vậy đó, vô thưởng vô phạt, nhưng làm mình thấy thế giới gần lại hơn.

Hai đứa thuê homestay ở Bùi Viện. Chàng trai đến từ Melbourne đã tranh thủ “get drunk” tối qua. Và 2 đứa đều thấy lạ bởi văn hóa say xỉn ở Việt Nam. Thấy nhiều người say xỉn nói cười ồn ào mất trật tự ngoài đường nhưng không bị cảnh sát gô cổ túm vào đồn như ở bển. Cả hai cũng tỏ vẻ rất quen thuộc với văn hóa giao thông ở Việt Nam, cảm thấy chuyện đó là bình thường và không có gì ngạc nhiên mấy. Có lẽ hai đứa đã nghiền ngẫm về Việt Nam rất nhiều trước khi đi.

Mình nói chuyện nhiều hơn với đứa đến từ Perth, vì thấy cái mặt nó ngồi nói chuyện tỉnh rụi như kiểu bố đời. Mình hỏi nó: Mày qua Việt Nam chơi, mày có sợ bị cheated không, hay mày biết cách nào để ko bị cheated ko? Nó kêu, tao ko sợ. Tao cứ đi thôi, sợ thì sao mà đi được đâu. Mà với lại nước mày cái gì cũng rẻ, có bị cheated chút xíu cũng ko ảnh hưởng gì hết. Tao đã bị cheated 3 lần rồi tao biết chứ, nhưng mà no matter.

Tụi nó nói khi về nước tụi nó sẽ nhớ món ăn đường phố Việt Nam nhất. Anh chàng đến từ Melbourne còn tranh thủ mua được một ít đồ secondhand ở Sài Gòn, thích lắm. Vì đồ secondhand ở đây đẹp mà rẻ, chứ bên Úc mắc lắm. Mà tao thích mặc đồ secondhand, thay vì phải tốn tiền mua đồ hiệu thì để tiền làm cái khác. Mình nghe mà buồn cười quá, bèn hỏi. Nếu tụi mày về nước, nếu tao có thể gửi một món đồ gì đó ở Việt Nam cho tụi mày thì tụi mày thích gì nhất. Cả hai cùng nói: alcohol. Vì hai đứa đều đã trải nghiệm một đêm quẫy banh nóc và uống alcohol thả ga mà nó rất là rẻ. Việt Nam là một đất nước thiệt rẻ, tụi tao đi du lịch thiệt sướng. Mình nghĩ, ừ, đó mày thấy không, Việt Nam vừa rẻ vừa đẹp, gặp được con người vừa tốt như tụi tao, thiệt lời cho tụi mày quá mà.

Tại vì sáng sớm mai tụi nó phải lên máy bay về nước rồi nên tụi mình cũng không hẹn gặp lại và cũng không cho nhau contact gì cả. Cuộc nói chuyện mang tính chất giao lưu đúng nghĩa. Khi chia tay, tụi mình chúc hai đứa nó: enjoy one more cheap night in Saigon, tận hưởng thêm một đêm rẻ bèo ở Sai Gòn nữa nha. Tụi nó cười khoái chí bước đi, về hướng Bùi Viện nơi có nhiều thức uống có cồn.