Nỗi buồn của chúng ta

Viết bởi Cô Đào vào 2022-07-03
Chủ đề:

Untitled.png

Mình thường hay ngẫm lại sau khi sự việc đã qua đi, để rồi điều mình nhận ra là đa số mọi người đều sống với một sự nuối tiếc nào đó.

Có lẽ kể từ thuở còn niên thiếu, chúng ta đã biết tiếc nuối. Còn trẻ ta tiếc nuối vì đã không bỏ công học hành chăm chỉ để đạt kết quả tốt trong kỳ thi. Lớn lên ta tiếc nuối vì không dám bày tỏ tình cảm với người mà mình thích. Khi trưởng thành, niềm tiếc nuối của chúng ta càng được tích luỹ nhiều hơn. Khi một người thân quen qua đời. Khi ta thất bại. Khi chia tay. Khi ta bỏ lỡ một điều gì đó.

Những mất mát thường để lại nỗi buồn sâu sắc. Nhưng mình nhận ra rằng, càng bỏ lỡ và tiếc nuối nhiều thì nỗi buồn càng dai dẳng triền miên. Khi người thân của ta còn sống, ta không đối xử tốt với họ, ta thờ ơ lạnh nhạt, ta chìm đắm vào chuyện vui thú của riêng mình mà không mảy may quan tâm đến cảm xúc của họ. Để rồi một ngày họ ra đi, bỗng dưng ta chợt nhận ra ta đã quá thiếu sót. Nỗi ân hận dày vò đó sẽ theo ta suốt cả đời, hễ cứ nhắc đến họ, ta buồn.

Ta chạy theo đam mê dục vọng sinh ra hậu quả khó lường. Khi ấy ta mới choàng tỉnh và nhận ra mình đã sai, lẽ ra ta không nên làm như thế. Hậu quả của sai lầm ấy khiến ta day dứt khó chịu và đeo bám ta hết quãng đời còn lại.

Mình nhận thấy đa số nỗi buồn của chúng ta bắt nguồn từ sự tiếc nuối. Vì tiếc nuối mà sinh ra những tiếng thở dài buồn bã không lúc nào ngơi. Và cuộc đời thì nên có những nốt trầm buồn như vậy vì loài người chúng ta cứ luôn mưu cầu sự vui thú và sẽ phải trả giá cho điều đó. Chính những nỗi buồn, những tiếc nuối mà quá khứ ta từng vấp phải mới là một nốt trầm lặng nhắc nhở ta tĩnh lại, quay về, dừng theo đuổi cuộc vui.

Tại sao chúng ta không sống cho phút giây hiện tại trọn vẹn hơn, yêu thương hơn. Luôn nhắc bản thân mình nhớ rằng những hiện hữu này rồi sẽ biến mất một ngày nào đó. Người thân, sức khoẻ, tiền bạc, niềm yêu thương da diết, sự thông tuệ của mình… nếu không biết trân trọng thì khi nó mất đi, ta sẽ hối tiếc và buồn bã đến dường nào.

Và đó là lý do những nỗi buồn xuất hiện trong cuộc đời này để chúng ta rút kinh nghiệm. Nhưng đã bao nhiêu kiếp đời, người ta cũng có rút kinh nghiệm được đâu. Thôi thì ai ngộ ra được người đó sẽ tìm được bình an mà sống một cuộc đời đáng giá.

Mong là những nỗi buồn của chúng ta để lại một điều gì đó thật đẹp phía sau.