Một buổi chiều thứ bảy thảnh thơi, chúng tôi (Eddie & Vivian) trở lại cùng nhau trong chương trình xem phim cuối tuần. Bộ phim tuần này là Notting Hill, lấy bối cảnh tại London thành phố cổ kính của nước Anh, chỉ cần thế thôi cũng khiến mình mơ mộng về những thứ old-school xa xưa rồi. Mở đầu bộ phim là bài “She” của Elvis Costello cất lên dịu dàng, một bài hát mà mình yêu thích từ lâu và đã giới thiệu cho người yêu mình ngay từ lúc mới quen.
Không chỉ She mà soundtrack của phim cũng có rất nhiều bài hát quen thuộc dành cho tình yêu, mỗi bài hát được đưa vào những khoảng lặng của phim một cách uyển chuyển làm cho mình vừa cảm nhận rõ rệt tâm trạng của nhân vật, vừa cảm nhận sâu sắc hơn ý nghĩa của từng lời hát: When you say nothing at all, How can you mend a broken heart, Ain’t no sunshine, Gimme Some Loving, You’ve got away,…
Bạn có thể đọc thêm về nội dung phim trên Wikipedia và mình có thể tóm tắt ở đây bằng một câu ngắn gọn: chuyện tình giữa một minh tinh Hollywood và một anh chàng chủ hiệu sách nhỏ tại Notting Hill, London.
Chuyện tình cảm thì vốn là tình cờ, chẳng ai lên kế hoạch trước rằng chúng ta sẽ bắt đầu tình yêu như thế nào, cũng chẳng biết được người mà mình sẽ yêu là ai. Vậy nên việc đạo diễn sắp xếp sao đó để cho William và Anna gặp nhau thì cũng sẽ tình cờ như bao chuyện tình cờ khác trong đời. Điều đặc biệt với câu chuyện này đó là, Anna Scott là một minh tinh lừng lẫy của Hollywood còn William chỉ là một chàng trai đã li dị vợ, hàng ngày quanh quẩn với hiệu sách ở trung tâm thị trấn nhỏ, tình yêu nếu có xảy ra với Anna thì cũng chỉ là giấc mơ mà William chưa được mơ thấy bao giờ.
Bởi vậy sau khi xem xong bộ phim này, mình thấy rằng nó không thực tế cho lắm, hoặc có thì cũng rất hiếm xảy ra trong thời đại này - xin thứ lỗi phải nói là một thời đại khá thực dụng. Tuy vậy, với màu sắc cổ điển và chính vì bộ phim được ra đời vào năm 1999, những chuyện mơ mộng với mình đều có thể là hiện thực. Mình vô cùng thích cái lối sống giản dị, cơ bản của thời ấy, dù đó là thời gian mình còn quá nhỏ để có thể cảm nhận, mà chỉ có thể hình dung qua phim ảnh, sách báo, âm nhạc, và những người thế hệ trước. Cái sự đơn giản ấy nó được phản chiếu ngay những phút đầu phim, tại cửa hiệu sách của William. Khi Anna bước vào để mua sách thì đúng lúc ấy trong cửa hiệu cũng có một ông ăn trộm đang lén lút nhét cuốn sách vào trong quần của mình. Cái cách ăn trộm của thời ấy nó cũng thô sơ và vụng về làm sao, mà lại là trộm sách mới thật ngây thơ và kỳ quặc.
Bên cạnh những râu ria khác mà đạo diễn xây dựng để tình yêu của cặp đôi đũa lệch này chớm nở, thì mình đặc biệt ấn tượng về tính cách của anh chàng William. Anh chàng là biểu tượng của người đàn ông lịch lãm, chân chính đã âm thầm được tạo hình trong lòng mình từ bấy lâu.
- Đó là một người đàn ông bình tĩnh trong những tình huống éo le và đáng giận nhất (tình huống được Anna mời về phòng nhưng bất ngờ gặp phải một người đàn ông khác mà cô ấy giới thiệu là người yêu. William đành phải đóng vai người phục vụ khách sạn và bất đắc dĩ phải thực hiện công việc dọn dẹp những đồ thừa do người đàn ông đó sai bảo).
- Đó là người đàn ông mến mộ cái đẹp chứ không chất chứa đầy dục vọng với cái đẹp. Được minh chứng qua những lần gặp gỡ và có cơ hội gần gũi với Anna nhưng William không mảy may nghĩ đến những chuyện trần trụi xác thịt, bởi vốn dĩ khi một người đàn ông tiếp cận được một người phụ nữ đẹp mà cả đời mình chỉ nằm mơ mới có thể chạm được, họ sẽ cho rằng đó là thời cơ có một không hai để trải nghiệm cảm giác của đàn ông. Nhưng William đã đợi đến khi Anna thật lòng có tình cảm với anh.
- Đó là người đàn ông có thể lúng túng, rối bời khi đứng trước một người phụ nữ đẹp nhưng cũng đủ bản lĩnh để từ chối nếu cô ấy làm tổn thương anh quá nhiều. Anna đã xuất hiện và làm đảo lộn cuộc sống của William, đưa anh vào mê trận và đôi khi tự hỏi rằng mình là gì đối với cô ấy. Cả ba lần xuất hiện, Anna đều chủ động, hôn anh, khóc với anh, trò chuyện với anh. Nhưng rồi sau đó, với báo chí và những người khác, cô lại phủ nhận anh, có lẽ vì lo sợ cho hình ảnh minh tinh của mình. William mỗi lần gặp gỡ và đối diện với Anna đều tràn đầy tình yêu, sự ngưỡng mộ cũng như lòng trắc ẩn, thấu hiểu cho nghề nghiệp của cô, trở thành một người bạn mà cô có thể tâm sự, trở thành chỗ dựa tinh thần để cô có thể trút bỏ nỗi lòng, thế nhưng khi phải nghe quá nhiều lần sự chối bỏ của Anna đối với mình, William đã không ngần ngại tỏ rõ cho Anna biết tự trọng của bản thân. Đứng giữa hiệu sách bộn bề, anh đã nói từ chối Anna dù trong lòng rất yêu cô ấy.
- Đó là người đàn ông dù bị lâm vào những tình huống dở khóc dở cười nhưng vẫn lạc quan tìm cách vượt qua. Hãy xem đoạn đầu khi William được mời đến gặp mặt Anna nhưng anh phải vượt qua tường rào của những người quản lý như thế nào.
- Đó là người đàn ông, dù trong hoàn cảnh nào chăng nữa, vẫn luôn cư xử lịch thiệp và ấm áp, chân thành với phụ nữ, cũng như thấu hiểu được điều gì là quan trọng trong cuộc sống. Những hư danh được dựng nên từ truyền thông, những điều mà Anna luôn lo sợ sẽ mất đi, hình ảnh, danh vọng của cô lúc ấy… ngày mai, ngày kia những bài báo cũng sẽ trôi dần vào quên lãng, sao chúng ta không sống vui vẻ với nhau. Đó là những tư tưởng rất tân tiến nhưng ngược lại cũng đậm chất cổ điển, nó cho thấy người đàn ông đã trưởng thành trong suy nghĩ lẫn trong thái độ trước thị phi cuộc đời.
Với Anna Scott do Julliet Roberts thủ vai, chẳng ai lạ cô nàng trong Pretty Woman này có sứt hút đặc biệt như thế nào. Anna đại diện cho đa số phụ nữ chúng ta về mặt cảm xúc. Dù cho cô có là minh tinh màn bạc, dù cho cô lúc ấy có kiếm được nhiều tiền như thế nào và có một tương lai xán lạn ra sao, thì Anna vẫn chỉ là “một cô gái bé nhỏ, đứng trước mặt một người đàn ông và tha thiết mong được yêu. (After all… I’m just a girl, standing in front of a boy, asking him to love her.)
Có đoạn khi cô ấy tâm sự về những bất hạnh của chính mình, trong bữa tiệc với gia đình William, Anna đã nói:
“I’ve been on a diet every day since I was nineteen, which basically means I’ve been hungry for a decade. I’ve had a series of not nice boyfriends, one of whom hit me. Ah, and every time I get my heart broken, the newspapers splash it about as though it’s entertainment. And it’s taken two rather painful operations to get me looking like this.”
Honey : Really?
Anna Scott : Really. And, one day not long from now, my looks will go, they will discover I can’t act and I will become some sad middle-aged woman who looks a bit like someone who was famous for a while.”
Anna nhận thức được sự nổi tiếng của mình hiện giờ, chủ yếu là bởi sắc đẹp. Và một ngày nào đó sắc đẹp rồi cũng ra đi, họ cũng sẽ nhận ra cô không phù hợp cho các vai diễn nữa, thời gian sẽ bỏ lại một bà cô già nua ngồi nhớ lại thời dĩ vãng đã qua.
Lúc coi tới đoạn này, mình và Eddie có bình luận với nhau một chút xíu. Eddie nói, cô Anna này tuy đang ở trên đỉnh của thành công nhưng vẫn nhận ra được bản thân mình nhờ sắc đẹp mà mới rực rỡ như vậy chứ không kiêu ngạo nghĩ mình tài năng hơn người. Một số cô gái có sắc, nhưng cứ bám víu vào nó và cho rằng nó sẽ tồn tại mãi, thật là ấu trĩ. Nghe vậy mình chọc: người vừa đẹp mà lại vừa thông minh là một điều khó tìm, chỉ có trong phim.
Tóm lại những giá trị của tình yêu mà tụi mình học được từ bộ phim này có một vài điều vui vui như sau:
- Nhan sắc có thể làm một người đàn ông khuất phục ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng bạn đừng để mình chỉ có mỗi một vũ khí đó thôi, đàn ông họ tham lam lắm, chỉ nhan sắc thôi chưa đủ :P
- Phụ nữ dù có là minh tinh màn bạc hay cô gái bán hoa ở chợ thì ai cũng cần tình yêu cả. Phụ nữ có tiền sẽ thoải mái nhưng tiền thôi cũng chưa đủ, phải có thêm tình yêu. Về cơ bản thì phụ nữ cũng tham lam giống đàn ông :))
- Nếu bạn là chủ một hiệu sách nhỏ ở góc phố thì bạn cũng đừng nên ăn mặc tuềnh toàng quá, cũng đừng nên nói chuyện nhạt nhẽo và rỗng tuếch quá, vì tình yêu có thể ghé thăm bất cứ lúc nào. Nếu là chủ hiệu sách thì ít nhất bạn cũng phải nắm rõ từng cuốn sách trong cửa hiệu của mình. Đàn ông khi mà họ trở nên chuyên gia về một thứ gì, và có hiểu biết nhiều về thứ ấy, nhất là khi họ đang thao thao bất tuyệt về lý tưởng của họ, trông thật quyến rũ. (nhưng làm gì có chủ tiệm sách nào như Hugh Grant, vì đẹp trai như thế chỉ làm trong nghề điện ảnh mà thôi) :))
- Nếu tình cờ gặp nhau một lần mà chưa có duyên, thì lần tình cờ thứ hai rồi duyên sẽ đến (nhấn mạnh là tình cờ nhé)
- Khi yêu người ta thường mạo hiểm làm những thứ mà trước đây chưa từng làm. Nếu ai chưa bao giờ dám làm gì, hãy yêu đi.
- Đối mặt với những tình huống éo le, nếu bạn xử lý theo hướng tích cực, bạn sẽ có cơ hội được yêu nhiều hơn.
Ghi chú của mình cho bộ phim chỉ vậy thôi. Mong là sẽ tạo cảm hứng để nhiều người tìm về những bộ phim thời 1990s và sống chậm lại theo phong cách old-school lịch lãm và vô cùng quyến rũ nha.