Mori ơiiiii…!!!
Hôm qua đi siêu âm, mẹ đã được nhìn thấy gương mặt của con lần đầu tiên. Cảm giác thật hạnh phúc và háo hức hơn bao giờ hết. Ba mẹ luôn mong ngóng con từng ngày và thật khó để mường tượng ra Mori của ba mẹ có hình hài như thế nào. Nhưng hôm qua khi bác sĩ cho mẹ xem từng cử động của Mori trong bụng, lúc máy siêu âm dò qua dò lại thì con lấy tay che mặt, trông dễ thương gì đâu. Mẹ nói bác sĩ chụp con rõ rõ để mẹ gửi cho ba Phát xem. Cả nhà đều khen con dễ thương, các nét rất rõ ràng, con có vẻ giống ba Phát hồi nhỏ lắm.
Còn khuôn miệng thì ôi chao, sao mà giống mẹ quá. Mẹ cứ lo con giống mẹ nhiều thì sẽ không được đẹp, vì mẹ cũng chỉ dễ thương bình thường thôi à. Hồi nhỏ mẹ khá tự ti về bề ngoài của mình nữa. Nhưng mẹ nghĩ lại thì không sao cả con ơi, bản thân mình tu dưỡng trí tuệ, nhân cách, thì con người mình sẽ toát ra một nét duyên dáng, hấp dẫn riêng con nhỉ. Dù Mori như thế nào thì ba mẹ vẫn thương con, yêu con nhất. Mẹ luôn mong con khoẻ mạnh vì có sức khoẻ thì mới có thể làm được những điều mình muốn, có sức khoẻ thì trí lực cũng minh mẫn hơn, có nội lực cố gắng hơn.
Dạo này Mori cử động rất nhiều, mỗi lần con cử động mẹ đều ghi lại và có khi tần suất là 8-9 lần một ngày. Con cũng thích nghe nhạc nữa. Khi con ngủ thì thôi, nhưng nếu con cử động thì mẹ biết là con đang thức, khi đó nếu mẹ mở nhạc thì con sẽ đạp rất nhiều. Bây giờ mỗi khi nghĩ đến Mori thì mẹ có thể mường tượng ra khuôn mặt của con, đôi tay đôi chân của con như thế nào. Hình hài của con dần dần rõ nét hơn và in đậm trong tâm trí của mẹ rồi. Mẹ xúc động lắm. Mong mau đến ngày ba Phát trở về và chia sẻ những khoảnh khắc thiêng liêng cùng mẹ.
Yêu Mori của ba mẹ nhiều lắm.