Ai cũng có vết thương
Tự chữa lành, tự khỏi
Ai cũng có nỗi lòng
Chôn sâu vào một cõi…
Nếu thấy tôi hay cười
Không phải là nông nổi
Cũng chẳng phải quá vui
Mà để quên mệt mỏi
Nếu chưa thấy tôi buồn
Không phải đời êm ả
Buồn có gì hay ho…
Mà khoe cùng thiên hạ?
Ai cũng có vết thương
Ai cũng nhiều trăn trở
Ai cũng biết cuộc đời
Chuyện buồn dài muôn thuở…
Nếu ai hiểu được mình
Họ sẽ luôn biết rõ
Sau nước mắt, nụ cười
Mình… rất là “này nọ”…