Có những bài hát gắn liền với kỷ niệm.
Đó là những bài hát của Thùy Chi và M4U. Nó gắn liền với thời sinh viên của mình. Cứ mỗi lần bài “Xe Đạp” vang lên là từng đoạn phim về thời thanh xuân cứ hiện lên chầm chậm, bồi hồi dễ sợ.
Hồi đó mình ở trọ nhà dì ở quận 4 để đi học cho gần. Năm nhất thì đạp xe đi học, rồi sau đó ba mình gửi xe máy từ quê lên thành phố cho mình. Trường cách nhà khoảng 15 phút đạp xe. Sáng sớm dậy đạp xe đi học ngang qua một đoạn đường hai bên có hai hàng cây thiệt mát mẻ dễ chịu. Đồ ăn sáng thường là bánh mì hoặc xôi, ăn riết không ngán, mà chắc tại nó rẻ. Trưa thì mình về ăn cơm với dì, hoặc có những lúc ở lại tập văn nghệ, ôn thi hay là làm tiểu luận nhóm thì la lết ở căn tin trường, ăn hết cái menu của căn tin.
Có ngày tụi mình bám rễ ở trường từ sáng đến tối, gặp mặt nhau hoài không chán lại còn tham gia tiếp câu lạc bộ guitar các kiểu…Mình nhớ những tiệm photocopy kiêm quán net ở gần trường. Mỗi lần làm tiểu luận xong là phóng ra đó in ấn, sẵn tiện ngồi tải nhạc. Hồi đó mà có con usb nhiều dung lượng là xịn rồi đó nha, cũng làm gì đã có smartphone, mạng mẽo thì chập chờn lắm, nên cái dân thích nghe nhạc như mình thường tải nhạc offline về để nghe cho thoải mái. Trang web nghe nhạc gắn bó với mình nhất là mp3.zing. Cái máy tính cũ của mình hồi đó toàn để chứa nhạc, sau này máy hư mất một đống nhạc cất công tải và để dành qua năm tháng, tiếc gì đâu.
Hồi đó mình cũng ham hố mấy chương trình văn nghệ của trường lớp. Mấy bài mà mình đem dự thi toàn những bài chuyên đi luyện hát ở karaoke với tụi bạn. Vui nhất là, ai mà hát được những bài nốt cao của Thùy Chi là được cho vô thẳng vòng trong (tức diễn ở trường luôn). Ca hát múa diễn kịch kiểu gì mình cũng tham gia cho biết mùi vậy đó.
Mình cũng là đứa thích hoạt động năng nổ, cuộc thi nào cũng tham gia, từ học thuật đến nghệ thuật. Có lần được cùng đoàn sinh viên khoa đi đón tàu Đông Nam Á, giao lưu với các bạn khắp các nước tham gia hành trình trên tàu, cập bến tại điểm cuối ở Sài Gòn. Có lần được tham gia những buổi lễ chào mừng quốc khánh trang trọng của các nước láng giềng Đông Nam Á tại các lãnh sự quán, ở lại dự tiệc đứng và đó là lần đầu tiên mình được ăn buffet và học cách ăn buffet. Có lần thì tham gia cuộc thi hùng biện với các trường đại học trong thành phố, tổ chức ở trường Hồng Bàng, nhóm mình thắng giải nhất, xong đi ăn lẩu mừng chiến thắng rôm rả. Mình nhớ chi tiết là bởi mình tìm đường đi từ quận 4 qua Điện Biên Phủ mệt chết được, hồi đó muốn đi đâu xa lạ thì phải xem bản đồ giấy trước, rồi vừa đi vừa hỏi đường mấy chú xe ôm lỡ mà bị lạc. Đâu có được tiện nghi smartphone định vị GPS như bây giờ.
Rồi có lần mình và các bạn lại tham gia cuộc thi Con đường tơ lụa tổ chức ở đại học Sư phạm, cũng đem mấy giải về cho khoa. Có lần khác tham gia cuộc thi Vòng quanh Đông Nam Á tổ chức ở trường KHXHNV, tụi mình mặc Kimono biểu diễn trà đạo và nói tiếng Nhật búa xua trên sân khấu. Cuộc thi nào cũng đem lại thử thách, niềm vui chiến thắng, nỗi buồn thất bại, nhưng hơn hết là trải nghiệm quý báu cho tuổi thanh xuân của mình.
Bây giờ nghe lại mấy bài hát Thùy Chi mà lòng mình cứ bồi hồi khó tả. Những đoạn ký ức thời sinh viên cứ hiện lên làm mình rất nhớ và tự hào. Bao nhiêu gian khó và niềm vui của thời đi học… vậy mà cũng trôi qua hết rồi. Mình có thể viết hàng tá chuyện về thời ấy, nhưng phải là lúc có cảm xúc thì mới viết được.
Nhắc tới những bài hát và kỷ niệm thời sinh viên như vậy, các 8x chắc đều có chung cảm nhận giống mình ha.