Còn đâu những ngày xưa …

Viết bởi Cô Đào vào 2012-05-04
Chủ đề:

Untitled.png

Còn đâu những ngày xưa, khi ta ngồi bên thềm trăng ngắm hàng cau cuối chân trời. Trăng sáng dằng dặc và ta nghe tiếng cá trê quẫy đạp dưới lòng hồ.

Có lẽ cái thời thơ mộng và hạnh phúc nhất vẫn là những ngày nghèo khổ ấy.Có lẽ món ăn ngon nhất vẫn là đậu phộng muối mè.Có lẽ tiếng cười giòn giã nhất vẫn là tiếng đùa nghịch vào mỗi buổi trưa hè khi ba đang chặt những trái dừa lửa ngọt dịu, mát lành và lũ nhỏ chúng tôi xúm xít xung quanh.

Untitled.png

Cuộc sống bộn bề quá, như một lẽ tất nhiên. Tuổi thơ vẫn là khoảng thời gian đẹp nhất, trong sáng nhất, dịu êm nhất. Cho dù nhấn nhá vào đố là vài ba tiếng khóc của những trận đòn roi.

Giá mà được sống lại ngày ấy dù chỉ một lần.

Còn đâu nữa. Khi tâm hồn đang trở nên già cỗi. Dù có cứu vãn bằng cách sống hồn nhiên, vô tư nhưng làm sao để tìm lại sự tinh khôi của những ngày non trẻ ấy.

Người ta bảo không nên hoài niệm quá nhiều về quá khứ, cũng đừng mải miết chạy theo những ảo vọng tương lai, mà hãy nhìn vào hiện tại. Hiện tại. Quá khứ và tương lai chỉ là những mảnh ghép của hiện tại thôi sao? Lẽ ra nên ôm quá khứ như người yêu và khoác vai tương lai như một người bạn thân thiết, thì hiện tại có lẽ sẽ an nhiên hơn biết bao.

Đừng bỏ quên, đừng đánh rơi. Ngày xưa vốn đẹp như thế. Hôm nay khi hiện tại quá khó khăn, khốn đốn, người ta mới nhìn lại và thốt lên rằng: Còn đâu những ngày xưa…

Ôi ngày xưa. Những ngày thật đẹp.