Chợ quê

Viết bởi Cô Đào vào 2019-06-11
Chủ đề:

Untitled.png

Hôm rồi cô Đào về quê, theo mẹ đi chợ. Đi ngang những hàng quán thời thơ ấu, thấy các dì các bác đã luống tuổi. Cô Đào còn nhận ra họ nhưng họ không nhận ra cô nữa, vì cô nay lớn lắm rồi. Được mẹ giới thiệu đây là con gái lớn của mẹ, theo thói quen họ hỏi: lấy chồng chưa.

Cô Đào giận dỗi hôm sau không đi chợ với mẹ nữa.

Nhớ lại cách đây tám năm khi cô mới đậu đại học, đi học xa nhà. Khi trở về cũng theo mẹ đi chợ, lúc đó họ hỏi cô: học năm mấy, có người yêu chưa.
Sau đó, có dịp gặp lại, họ đoán chừng số tuổi rồi khi thì hỏi có người yêu chưa, khi thì hỏi bao giờ lấy chồng.

Cô Đào thấy xã hội thiệt kỳ cục, cô Đào lặn mất tăm không đi chợ nữa.

Bẵng đi mấy năm sau, cô Đào nay đã có gia đình và đi chợ một mình. Cô Đào tin là người ta đã hết câu hỏi cho cô rồi. Cô ung dung ngồi ăn ở hàng bún cá quen thuộc, nhưng không ai nhận ra cô là cô Đào bé bỏng ngày nào nữa.

Đang khoan khoái đột nhiên có tiếng vỗ nhẹ từ phía sau: chị Đào tính khi nào có em bé đấy hử?

Cô Đào vội vã buông đũa, để lại tờ tiền và quay mặt chuồn thẳng như kẻ có tội.

Từ đó, không ai thấy cô Đào ghé cái chợ tuổi thơ ấy nữa.