27 tuổi, mình mới biết được nghề nghiệp mà mình nên theo đuổi là gì. Nhờ đó mình tập trung hơn và bớt đứng núi này trông núi nọ.
29 tuổi, mình mới nhận ra tình bạn đích thực là gì. Nhờ đó mình từ bỏ những mối quan hệ độc hại và tập trung xây dựng những mối quan hệ chất lượng.
30 tuổi, mình mới biết được cách quản lý tài chính cá nhân. Nhờ đó học được phải tiết kiệm trước, tiêu xài sau và có số dư, mua được thứ này thứ kia cho gia đình và tiêu dùng tiền bạc một cách có ý nghĩa.
Bạn bè mình có người đi trước, vấp ngã, rút kinh nghiệm và ngộ ra nhiều điều trước những cột mốc như mình.
Cũng có những người khác mình biết, đi trước và vấp ngã sớm nhưng lại không rút ra kinh nghiệm nhiều. Đi tiếp, vẫn tiếp tục vấp ngã và sai đúng chỗ cũ.
Có người lại không có cơ hội được trải nghiệm nhiều nhưng họ quan sát, ngẫm nghĩ nhiều. Từ đó họ thiết lập trước cách xử lý của riêng mình để đến khi được trải nghiệm, họ sẽ ít mắc sai lầm hơn, hoặc có thì cũng là một kiểu sai lầm khác nhưng nó không khiến họ hối hận vì “biết mà vẫn sai”.
Mỗi người sẽ có những cột mốc của riêng mình để trải nghiệm hết thảy mọi thứ của cuộc sống. Mình nhìn thấy người khác trải qua, vấp ngã, mình cười họ, nhưng rồi đến lúc chính mình cũng phải trải qua như vậy. Có những thứ đến muộn là để chờ thời cơ thích hợp. Một cuốn sách hay nhưng nếu bạn đọc nó lúc còn trẻ, tư tưởng chưa thông, trải nghiệm chưa nhiều, thì bạn khó cảm được cái hay của nó. Đến khi bạn va vấp ít nhiều thì đọc lại thấy thấm từng câu từng chữ.
Kinh nghiệm luôn là thứ phải trả giá bằng sai lầm. Nhưng nếu có thể hạn chế bớt sai lầm thì sẽ tốt hơn nhiều. Có những kinh nghiệm đến thật muộn, như đợi bản thân mình thật chín, thật già, nó mới cho mình thấy, và khi đã thấy rồi thì một phát ăn ngay, nhớ đời luôn.
Vậy nên không bao giờ là muộn cả, và dù có muộn còn hơn là nó không bao giờ đến. Bởi vì hành trình trưởng thành của mỗi người là khác nhau. Có người ở độ tuổi 25, có người đến 30, cũng có người đến tận 50 mới ngộ ra nhiều điều của cuộc sống này. Dù sao hãy mừng vì bạn đang ngộ ra một điều gì đó chứ không u mê liêu tịch bó hẹp tư tưởng của mình và ngu ngơ như một đứa trẻ mãi mãi.
Better late than never.