Bận rộn và cân bằng

Viết bởi Cô Đào vào 2021-05-19
Chủ đề:

Untitled.png

Chuyện là, dạo gần đây mình hơi bận.

Mình bận đến nỗi không có thời gian cho tâm trí suy nghĩ, suy niệm và viết lách. Nhưng mình vẫn nhớ những con chữ lắm, nên lên đây viết vài dòng. Hi vọng vẫn có những người yêu thương và đọc mình.

Mình cảm thấy cuộc sống sẽ có lúc kéo mình đi, quay vòng vòng và khiến tâm trí mình không được nghỉ ngơi, mà như vậy là một chuyện bình thường nhỉ. Thời gian qua mình đã để bản thân ở trong trạng thái tĩnh lặng, quan sát, nghiền ngẫm, suy xét quá lâu. Rồi tự dưng khi mọi thứ kéo đến và kéo mình ra khỏi trạng thái đó, mình bị say xẩm chóng mặt luôn. Cứ như một cơ thể lâu ngày không tập thể dục mà nay lại tập với cường độ liên tục vậy.

Hôm trước có nói chuyện phím với bạn mình về chuyện kiêng ăn. Mình thì mình không có ý định sẽ kiêng khem kham khổ đâu. Nhìn các bạn ăn ức gà, ăn chuối, trứng… với tỷ lệ lớn hơn các thực phẩm khác, mà mình sợ. Mình không muốn phải ăn uống như vậy. Mình chỉ muốn cuộc sống của mình sẽ có sự chia nhỏ đều đặn cho mỗi thứ một chút. Ăn uống có cái thú của nó, nhưng đừng lạm dụng quá là được. Ăn ngon, cũng đừng ăn quá. Kiêng ăn, cũng đừng kiêng quá. Tập thể dục cũng đừng tập cường độ cao quá (à trừ phi đó là nghề nghiệp của bạn thôi). Và tất nhiên, tĩnh tại cũng không nên tĩnh quá. Bởi cuộc sống xoay chuyển liên tục, sẽ có một lúc nào đó ta không thể có điều kiện để theo đuổi mãi một thứ, bắt buộc phải thay đổi qua lại, đang từ trạng thái này phải đổi sang trạng thái khác. Nếu ở trong một trạng thái quá lâu và không chuẩn bị tâm thế cho sự thay đổi, biết đâu ta bị sốc và không thể thích nghi được.

Mình muốn chuyện ăn uống lành mạnh trở thành lối sống, nó diễn ra và theo mình cả đời, kể cả khi khoẻ mạnh hay bệnh tật. Đó là điều mình muốn. Chứ không phải khi thấy cơ thể có dấu hiệu sa sút, khi cần giảm cân vì một lý do đặc biệt, thì mới áp dụng cách ăn uống khoa học, lành mạnh. Thỉnh thoảng lỡ thèm vài món ăn vặt đường phố thì cứ ăn, rồi lại quay trở lại lối sống lành mạnh thường nhật, chứ ăn mà để cảm giác tội lỗi trỗi dậy thì điều đó thật khổ sở.

Tập tành vận động thì cũng đều đặn vừa phải, không đến nỗi ngưng một ngày không đến phòng tập thì chân tay ngứa ngáy khó chịu. Cái đó sợ nhầm lẫn là nghiện phòng tập, chứ ko phải đam mê vận động. Mấy đợt bùng dịch covid mà phòng tập đóng cửa, giãn cách xã hội, công viên cũng không được tụ tập, rất nhiều người len lén đi tập chui cứ như bị nghiện vận động vậy. Cái gì mà nghiện quá cũng không tốt luôn. Thiếu nó ta sống không nổi thì là không tốt rồi còn gì. Mình sợ mình bị ù lì trong thời gian dịch bệnh phải ở nhà, nên mình tìm những món vận động tại chỗ, đẩy năng lượng ra ngoài bớt, như tập yoga-cardio tại nhà, dọn dẹp nhà cửa, tự giặt đồ bằng tay, hay tự nấu ăn… những công việc thường ngày nếu làm bằng cả tâm huyết thì cũng hao năng lượng lắm. Việc bận rộn cũng vậy. May là công việc và cuộc sống thường thường của mình không đến nỗi bận rộn lắm, mà chỉ một vài giai đoạn ngắn. Nhưng nếu cuộc sống thường xuyên bận rộn, thì chắc mình sẽ trích ra một khoảng thời gian riêng không vướng bận, để tạo sự cân bằng cho bản thân. Còn nếu cuộc sống mình ngược lại quá nhàm chán, chắc mình sẽ kiếm thứ gì làm để bận rộn bớt. Không hiểu sao mình rất thích hai chữ “cân bằng”.

Sắp tới qua đợt bận rộn này, mình sẽ quay lại và phân bổ cuộc sống cân bằng hơn, trong đó có một phần thời gian dành cho viết lách, chia sẻ những điều rất thật với mọi người.

Chúc các bạn một tuần mới đầy hứng khởi nhé!