“How happy is the blameless vestal’s lot!
The world forgetting, by the world forgot
Eternal sunshine of the spotless mind!
Each pray’r accepted, and each wish resign’d…“
Eternal sunshine of the spotless mind, câu thơ thứ 209 trong bài thơ Eloisa to Abelard của thi sĩ người Anh Alexander Pope, xuất bản năm 1717 đã trở thành tên cho bộ phim lãng mạn được đánh giá là hay nhất thập kỷ.
Nội dung đoạn thơ cũng gần giống như một trích dẫn khác của triết gia Friedrich Nietzsche cũng được nhắc đến trong phim: “Blessed are the forgetful: for they “get the better” even of their blunders.” (Sung sướng thay sự lãng quên, với nó con người trở nên tốt đẹp hơn bất kể những điều sai lầm của họ).
Sự lãng quên được nhắc đến có thể hiểu như sự tha thứ, sự quên đi những điều không tốt đẹp và chọn ghi nhớ những điều tốt đẹp mà thôi. Thế nhưng, với hai nhân vật chính trong phim, bởi những điều không hạnh phúc trong mối quan hệ họ đã chọn xóa sạch ký ức về nhau.
Eternal Sunshine of the Spotless Mind xoay quanh một cặp tình nhân: Joel (Jim Carrey) và Clementine (Kate Winslet), quen biết và yêu nhau chớp nhoáng. Joel là một người đàn ông buồn bã, có đôi chút trầm lắng, chán nản cuộc đời nhạt nhẽo cứ lặp đi lặp lại ngày qua ngày. Trong khi Clementine sống động, lấp lánh, tươi mới như một ánh mặt trời buổi sớm. Họ đã cùng nhau trải qua nhiều thăng trầm trong tình yêu để rồi một ngày, trong cuộc cãi vã, Clem nông nổi đã đưa ra một quyết định bồng bột y như cá tính của cô: xóa sạch cái tên Joel khỏi bộ nhớ của mình!
Cô tìm đến một công ty có tên gọi Lacuna do bác sĩ Howard sáng lập. Vị bác sĩ này đã giúp Clem xóa sạch tất cả mọi ký ức về người yêu mình chỉ sau một đêm. Bàng hoàng, sụp đổ vì người yêu đã hoàn toàn lãng quên sự tồn tại của mình, Joel quyết định… trả đũa bằng cách lãng quên Clem. Anh cũng tìm đến Lacuna và yêu cầu họ xóa sạch ký ức về cô người yêu nông nổi. Nhưng quá trình xóa ký ức cũng chính là quá trình tâm trí Joel trôi dần về những ngày tháng đẹp đẽ họ ở bên cạnh nhau. Trở lại với những kỷ niệm ngọt ngào, những khoảnh khắc yêu thương ấm áp, Joel nhận ra rằng hóa ra anh không hề muốn làm điều này. Anh yêu Clem và không muốn lãng quên cô. Anh và cô tìm cách chạy trốn khỏi quá trình “tẩy não” trong chính những ký ức của Joel. Anh giấu cô vào từng kỷ niệm của mình, anh bàng hoàng khi mỗi khoảnh khắc giữa hai người sống dậy và Clem đột ngột biến mất. Joel yêu Clem hơn ngay khi anh đang dần lãng quên cô.
(Nội dung phim: afamily)
Khi bạn yêu ai đó, ban đầu, mọi thứ đều rất tốt đẹp, tươi sáng, nhiều hi vọng, nhiều niềm vui. Rồi đến một lúc, những khuyết điểm bắt đầu lộ ra, những mâu thuẫn xuất hiện và nó sẽ càng xuất hiện nhiều hơn khi hai người là những tuýp người trái ngược. Như trong phim thì Joel là kiểu trầm lắng, nội tâm, còn Clem lại là cô nàng sôi nổi đầy bốc đồng. Xem phim này làm mình so sánh với cặp đôi của The Notebook. Cũng là một cặp đôi đầy tương phản, đối nghịch nhau trong tính cách, thường xuyên cãi vả giận hờn và tưởng chừng mối quan hệ nhiều biến động như vậy sẽ không đi được lâu, vậy mà chính tình yêu rất lớn đã giữ họ lại với nhau cho đến tận lúc đầu bạc răng long.
Vậy đó, đôi khi trong tình yêu, trong mối quan hệ gia đình, không thể tránh khỏi những lúc thấy người kia chướng mắt vô cùng. Nếu được lựa chọn và nếu thế giới hiện đại có thể cung cấp giải pháp, thì có lẽ nhiều người trong chúng ta cũng muốn xóa đi vài vùng ký ức không mấy vui vẻ tốt đẹp đó, xóa đi những khoảnh khắc xấu xí, bực dọc về nhau. Hay như Joel và Clem thì họ đã bốc đồng đến nỗi muốn xóa tất cả về nhau, để lúc nhìn trực diện vào nhau lần thứ hai, họ hoàn toàn là người xa lạ.
Nhưng có bao giờ bạn nhìn lại những kỷ niệm, cũng có những thời khắc buồn bã, cũng có những cãi vả, những lúc tổn thương… song những điều đó mới làm nên kỷ niệm mà sau này nhìn lại nó chẳng còn rõ rệt gì nữa, nó chỉ khiến chúng ta cười xòa. Rồi những người mà bạn từng thù ghét vô cùng, qua thời gian cũng không còn là gì với chúng ta nữa.
Giữa hai người yêu nhau, với vô vàn lý do lúc ban đầu để đến với nhau, vậy mà đôi khi chia tay chỉ vì một lý do thật nhỏ nhặt. Đó là vì chúng ta không thể bỏ qua, không thể quên đi và tha thứ. Ta chọn xóa đi tất cả ký ức về nhau gồm cả hạnh phúc và cả đau khổ chứ không chọn cách tha thứ những lỗi lầm, thứ mà nếu quên được thì ta đã không nhiều đau khổ như vậy.
Những điều đẹp đẽ của con người luôn đan xen với những điều xấu xí. Và một khi đã yêu ai, thì dù lý trí có muốn xóa bỏ, trái tim vẫn lưu lại cảm xúc ấy. Đó là thứ cảm xúc khiến cho Joel vô cùng tiếc nuối và muốn giữ lại trong quá trình xóa ký ức, cũng là thứ cảm xúc khiến cho Clem luôn thấy trái tim mình như có một khoảng trống, cô luôn cảm thấy chơi vơi như vừa mất một thứ gì.
Và cuối cùng, thông điệp mà Eternal Sunshine of the Spotless Mind đưa ra chính là: “You can erase someone from your mind. Getting them out of your heart is another story” - “Bạn có thể xóa một người khỏi tâm trí mình, nhưng chưa chắc có thể xóa bỏ họ trong trái tim.”
Phúc thay ai sống có thể quên đi những lỗi lầm của người khác, để mà chính mình cũng cảm thấy an vui, và để trái tim được thực hiện đúng chức năng của nó, là yêu thương.