Sáng tác Ngôi làng Tata (phần 7) BẤT CÔNG VÀ OÁN GHÉT Riri vượt qua bao nhiêu nguy hiểm để trở về làng Tata sau nhiều ngày đi do thám tung tích hai bạn mình. Lão Gigi đón lấy cậu ngay từ bên dưới nắp cống. Lúc này đám chuột đang chơi đùa dưới ống cống cũng
Sáng tác Ngôi làng Tata (phần 6) CƠ HỘI CỦA RIRI Đã nằm vùng trong ngôi nhà màu xanh được một đêm, Riri vẫn chưa tìm ra hai đứa bạn của mình. Ngôi nhà này thật ấm áp kỳ diệu. Mùi bếp núc cũng thật thơm tho. Riri muốn tranh thủ lấy lý do tìm bạn để
Sáng tác Ngôi làng Tata (phần 5) TRÁI TIM QUẢ CẢM, CÁI ĐẦU NGU NGỐC Suốt một tuần hồi hộp nghe ngóng tình hình, Titi và Tutu vẫn chưa thấy hai cô gái có động tĩnh gì. Mỗi khi hai cô vắng nhà, Titi và Tutu vẫn trèo xuống từ những lỗ nhỏ trên trần nhà. Cái
Sáng tác Ngôi làng Tata (phần 4) TITI VÀ TUTU Vốn là hai cậu bé vô lo vui vẻ ngay từ lúc lọt lòng, nhưng số phận trớ trêu tước mất đi người mẹ khiến hai cậu bé phải lang thang trong đêm mưa bão. Rồi duyên phận đưa đẩy cho hai đứa có một ông cha
Sáng tác Ngôi làng Tata (phần 3) CẬU BÉ RIRI Nhiệm vụ cha nuôi giao lần này thật quá khó với Riri. Cậu ta là đứa ít đi ra ngoài nhất, lại chưa từng đối mặt với con người. Cậu không hiểu vì sao "kẻ được chọn" lại là cậu. Riri ngồi nhớ lại lời mà Titi
Sáng tác Ngôi làng Tata (phần 2) NHIỆM VỤ BẤT KHẢ KHÁNG Lão Gigi hất tung tấm chăn rơm, giật tai từng đứa trẻ gọi dậy. “Hừng đông rồi. Chúng mày muốn chết thì cứ nằm ưỡn ra đấy.” Lão quát. Mấy đứa nhỏ chưa bao giờ thấy lão tức giận như vậy. Lão tiếp tục lầm
Sáng tác Ngôi làng Tata (phần 1) NỖI LÒNG LÃO GIGI Đã gần sáng mà Titi và Tutu chưa về. Lão Gigi khó ngủ cứ trở mình liên tục. Lão thương hai đứa nó nhất trong đám trẻ con ở làng. Cái đêm lão nhặt chúng về cưu mang, hai sinh linh bé bỏng đang run rẩy
Sáng tác Di sản của cha Năm tháng sao tàn nhẫn Ném lên cuộc đời con Vui - giữ hoài vẫn cũ Buồn - cất đi vẫn còn. Cuộc đời sao chán ngán Bất hạnh cũng di truyền Hai mươi năm vất vả Chưa định ngày điền viên Mong ngày mai sẽ khác Con cất bước
Sáng tác A daisy Like a daisy simple but comfy when a petal drops, it still live gorgeously So do you, losing a part of yourself not making you broken down, it will be dashingly fade out and You in totally always something to-be-proud
Sáng tác Dịch thơ Milk and Honey (Rupi Kaur) Đâu gì sánh được Bằng trái tim ta Trải bao tan vỡ Vẫn yêu thế mà -------------------------------------------------------------------------------- Lòng anh giờ tắt đóm Trước nhan sắc khuynh chao Em kiều diễm thế nào Cũng đều là vô nghĩa -------------------------------------------------------------------------------- Có lẽ điều buồn nhất là sống chỉ để chờ vô vọng
Sáng tác dăm ba đoạn thơ ngắn (2) Ta sợ chẳng còn đủ ngây thơ Để yêu người như lần thứ nhất Ta chỉ mong tim mình đừng quá chật Để nhét thêm nhau, lần này nữa trong đời Có những người chân đi không mệt mỏi Tựa như chim, đậu một lát rồi bay Nhưng da diết
Sáng tác dăm ba đoạn thơ ngắn (1) Ta nằm yên một cõi Ngẫm chuyện đời say sưa Thế giới cùng điên loạn Chỉ mình ta rất thừa Có những ngày chẳng biết đi đâu Những quán quen tắt đèn vội vã Đêm ở thành phố tưởng quen nhưng mà lạ Vì xa nhau, phố xá cũng lạnh
Sáng tác in forest we love Em và anh Ta đều chán cuộc đời này Ta đều biết Những tội lỗi nào đâu sửa được Loài người thật dối gian Em và anh Tổ tiên ta đã ăn trái cấm xanh Nên đời mình phải ở đây Trần gian này Phải đền tội Nếu một lúc
Sáng tác Anh trả lời... “Anh sẽ yêu cả Những nếp nhăn trên gương mặt Vì anh, mà nó sinh ra Anh sẽ yêu cả Vết rạn nứt nơi da thịt Vì yêu, vì những ruột rà Ai vì nhau mà khổ Ai vì yêu mà đau Chúng ta sinh ra chưa phải Là tình
Sáng tác Anh có yêu em nhất không? Em muốn anh thương em nhất Em muốn được là trung tâm Trong trái tim nồng ấm ấy Là em, anh nhớ anh mong Em muốn nhiều điều khác nữa Mọi điều khác nữa là anh Có anh và tình yêu ấy Một tình yêu rất trong lành Anh đôi
Sáng tác Chờ nhau chờ đến vô cùng Vì mình xa cách đã lâu Ngày mai biết có đậm sâu thế nào Chờ anh nắng cũng gầy hao Chờ em mưa cũng đi vào vườn hoa Vườn hoa đêm trước vào nhà Toả hương thơm ngát ấy là nhớ nhung Chờ nhau chờ đến vô cùng Nắng mưa
Sáng tác Một vài năm nữa... Một vài năm nữa em thế nào Tóc em sẽ ngắn hay màu rêu? Mắt em có buồn như lần nọ Tôi lén nhìn em rồi lỡ yêu Một vài năm nữa em sẽ quên Những điều dung dị buổi đầu tiên Hồn em vừa vặn tôi ôm lấy Tiếng
Sáng tác Ta đợi nhau tháng Mười Em đợi tháng Mười, em đợi anh Ta sẽ đợi nhau đến ngày lành Qua mùa mưa bão, trời trong lại Như mái tóc em được dỗ dành. Em mong anh mãi, anh về nhé Chớ để dòng thư xanh cũ màu Những lời anh viết cho em đó
Sáng tác Em tin mọi tình yêu đều có kết cục buồn Mỗi chúng ta đều có hai tình yêu Tình thứ nhất là tình quý báu nhất Là những gì tinh khiết trọn đầu môi Là những gì đỏ hơn cả mặt trời Là những gì sáng rực trong đêm tối Nhưng cũng là đau đớn tận tim phôi Tình thứ
Sáng tác Nếu ai hiểu được mình Ai cũng có vết thương Tự chữa lành, tự khỏi Ai cũng có nỗi lòng Chôn sâu vào một cõi... Nếu thấy tôi hay cười Không phải là nông nổi Cũng chẳng phải quá vui Mà để quên mệt mỏi Nếu chưa thấy tôi buồn Không phải đời êm ả
Sáng tác Viết cho một người ra đi Cuộc đời là thế Khi ta chưa kịp yêu người Cuộc đời là thế Khi người chưa nhận ra ta Đã lìa xa mãi Những hình hài chìm dưới châu sa Cuộc đời là thế Người ta chưa kịp yêu nhau Đã ươm mầm đắng Của những trái sầu khổ
Sáng tác Nhớ Giấc mơ sao đẹp thế Tỉnh dậy, tan biến rồi Tình người sao ngắn thế Vừa gần đã xa xôi Ta thương người nhiều lắm Ngỡ mình sẽ trăm năm Người thương ta lại mấy? Buồn về gieo âm thầm... Đêm ta nằm thổn thức Lòng quạnh quẽ buồn tênh
Sáng tác Có... Có những sớm tinh mơ. Bồi hồi điều chi lạ Ngỡ như vẫn là thơ, Tóc thơm mùi hoa cỏ. Có những trưa sột soạt. Nắng hong tình khô khan. Nhớ lúc xưa tình đậm, Chờ nhau giữa thênh thang. Có những chiều nhạt khói. Thương dáng em hiền lành
Sáng tác Vé khứ hồi về miền đất hứa Vé khứ hồi về miền đất hứa, Cho những ai chợt buồn khi hoàng hôn. Khi muốn rời xa phố xá chập chùng, Khi lạc lõng giữa biển người xa lạ, Nơi bội thực với những cuộc sa ngã, Tình hờn ghen trong lúc si mê. Những con ngựa hoang
Sáng tác Ngày hôm qua, nắng đã thôi không còn lung linh Khi tôi đi qua hoàng hôn để trở về với đêm lạnh lẽo. Nắng đã buông rồi. Có chút gì đó bồi hồi như thể ngày mai sẽ được trở về hôm nay. Đôi khi tôi lặng lẽ gối đầu vào đống sách vở bùi nhùi, thở dài và tự